
Người ơi có nhớ có thương một người ? Còn đâu những lúc đón đưa chờ đợi Ân tình tựa như mây cao hay chỉ là trong chiêm bao Còn thương tiếc chi ngày nao ? Ngày mai hai đứa xa nhau thật rồi Còn đây đêm cuối nói cho cạn lời Ân tình rồi đây phai phôi chỉ còn mình tôi đơn côi Người ta đã quên thật rồi. [Cổ nhạc:] Tình đã dở dang em ơi còn nhớ còn thương làm chi nữa Xác pháo vu quy nhuộm hồng ngoài ngõ Như chờ em đó hãy nhẹ gót son về chốn xa xăm Mà vui sống bên chồng. Tình duyên ngang trái đành tan nát lòng. Em đi từng bước chân e ấp khép nép cúi đầu bên cạnh người ta Có phải em giấu che đôi ngấn lệ thương cho chúng mình sao vội li tan Hay em cúi đầu tống biệt một tình yêu lắng nghe trong lòng dâng cao niềm vui mới… Từng bước ngập ngừng bên người xa lạ Chưa hò hẹn chẳng thương yêu Mà rồi đây em phải gọi là chồng Giữa ngày vui sao cay đắng ngập lòng Chốc nữa đây em về phương trời lạ Là trọn một đời mình sẽ mất nhau Từng bước chân xa nghe lòng nặng trĩu Người ở lại cũng héo mòn nhớ thương Kẻ ra đi ôi cách ngăn vời vợi những nỗi buồn này biết thuở nào nguôi. [Tân nhạc:] Người đã quên đi bao lời yêu hôm nào Người đã xa ta rồi ta còn nhớ khôn nguôi Đau đớn lòng nhìn nhau lần cuối Anh đây rồi mà xa ngàn khơi Nghe thương sầu xót xa lòng em. Còn đâu em hỡi hương xưa một thời Tìm trong dĩ vãng cơn mê gọi mời Thôi rồi tình ta li tan Nay người về nơi cao sang bỏ tôi .
.
.
khóc duyên bẽ bàng. [Cổ nhạc:] Thuyền hoa tách bến sang sông là cầm bằng mình vong phụ Là trọn kiếp xa nhau khôn còn gì mong đợi bao nhiêu kỉ niệm thân thương nay đã xa .
.
.
rồi. Thương nhớ anh ơi cho đến trọn đời Vẫn biết xa nhau là vĩnh biệt là không bao giờ mình gặp lại nhau Duyên tình mình dang dở tại vì đâu Ai khiến xui chi cho chúng mình lỗi hẹn Chuyện trăm năm thôi chờ nhau kiếp khác Cay đắng biết bao ôi lệ thắm tuôn dòng. Thôi em ơi đừng nói lời đau xót thêm não lòng trong giây phút biệt ly Thương tiếc cho nhiều tình cũng bấy nhiêu thôi Lời từ tạ trao nhau qua ánh mắt Em về vui sống bên người khác đợi chờ cho lắm cũng bằng không Một người thương nhớ chờ mong Một người tách bến sang sông theo chồng. Người đi phương ấy mà sương khói sông núi ngăn rồi em với tôi Tình xưa giờ đã xa xôi người xưa giờ đã mịt mù trời xa …